Bên kia sự sống có gì? Cuộc sống này có ý nghĩa gì khi mọi người đều phải chết? Đâu là điều có khả năng chữa lành những thương tổn trong ta?
“Trở về từ cửa tử” là cuốn sách của nữ tác giả Betty Eadie, viết về trải nghiệm cận tử của bà. Thông điệp của cuốn sách này không phải là cho ta thấy cõi chết có dáng hình ra sao, nhưng cho ta thấy được “bí mật về đời sống.”
Vậy, Betty Eadie – người phụ nữ trở về từ cửa tử - đã cho ta biết được gì về cuộc sống này?
1. Trước hết, nhờ đi vào cõi chết, Betty biết rõ, mỗi người chính là một phần của Thượng đế, dù đôi khi, ta vẫn thấy Thượng đế bỏ rơi mình. Chính Người “là sự sống, tình thương, và tình thương của Người ban cho tôi sự đủ đầy về hoan lạc, thậm chí còn tới mức tràn trề nữa.”
2. Điều che mắt, khiến ta không thể nhận ra được sự hiện diện của Thượng đế chính là tội lỗi. Tuy nhiên, “thế gian chỉ là nơi chốn tạm thời, là trường học của chúng ta,” và “tội lỗi không phải là bản tính thực của chúng ta.” Để nhận biết được điều thiện tối hảo, ta phải “thường xuyên giao tranh để thắng vượt xác thịt.”
3. Khi chúng ta đã thấy ánh sáng của Thượng đế nơi bản thân mình, ta “sẽ thấy nó nơi những người khác nữa,” và do đó, ta không thể nào không yêu thương họ. Nhờ tình yêu ấy, ta “học biết cách làm việc với nhau,” học biết “sẵn lòng giúp đỡ người khác, ngay cả những ai khác biệt chúng ta.”
Với ba bí mật trên, Betty Eadie nói: “Khi ta nỗ lực từ bỏ bản thân và bắt đầu tập trung vào nhu cầu của người khác và vào cách phục vụ họ, ta bắt đầu được chữa lành.”
Có lẽ đây là bí mật quan trọng nhất về đời sống mà Betty Eadie, nhờ bước vào cõi chết, đã nghiệm ra được. Chúng ta vẫn thường loay hoay đi tìm các liệu pháp chữa lành – tất cả đều cần thiết, nhưng không phải là tất cả, vì chúng chỉ là những kỹ thuật. Điều cốt yếu là từ trong tâm khảm, ta nhận biết được Thượng đế yêu thương ta, và ta có khả năng yêu thương người khác – đây mới là điều có khả năng chữa lành thực sự.
