Nếu bạn từng đọc một quyển sách bất kỳ của tác giả Nguyễn Bảo Trung, có thể bạn thấy bác sĩ trẻ này là người ưa đi.
Nếu bạn đọc được hai-ba quyển của anh, có thể bạn nghĩ anh ưa đi và ưa nhìn.
Nhưng nếu bạn đọc hơn ba quyển của anh, chắc chắn bạn khẳng định, anh là kiểu người ưa tĩnh tại.
Trong combo này, Khai Tâm xin giới thiệu với bạn đọc ba cuộc tĩnh tại của anh Trung.
Với "Nhà", anh tĩnh tại ở Nhà, ở bất kỳ đâu mà bất kỳ người nào cảm nhận được tình thân thương. Nhưng ở Nhà không có nghĩa là ở trong nhà, mà là phiêu du trong thế giới của Nhà. Nhờ phiêu du, đôi khi ta lạc lối, mà ta biết hiên Nhà linh thiêng biết bao.
Với "Thở", anh tĩnh tại trong bệnh viện, trong cuộc chiến giành lấy sự sống cho từng bệnh nhân một. Anh viết lại nhịp Thở của mỗi người anh gặp, nhưng cũng là viết về nhịp Thở của chính anh. Bệnh viện không còn là bệnh viện, nhưng là nhà thương - Nhà để Thở, để Thương.
Với "Yên", anh tĩnh tại với từng phút giây anh sống, tại từng nơi anh hiện diện, trong từng việc anh làm.
Bạn ơi! Bạn ưa đi, ưa đi và ưa nhìn, hay ưa tĩnh tại?