Tập sách gồm 2 phần. Phần 1, là bỏ Phố - viết về những cảm nghiệm của tác giả về đời sống sau những năm làm báo nơi phố thị. Phần 2, là về Rừng - viết về những trải nghiệm của tác giả khi về với núi đồi, trăng sao... và cảm nhận được niềm vui to lớn nơi tự thân khi hòa mình với thiên nhiên.
---------
Tôi viết những bài này ở tuổi ngoài 40. Thực ra bây giờ tôi cũng chẳng mấy quan tâm đến thời gian, tuổi tác. Mỗi độ đều có ý nghĩa tuyệt vời của nó.
Không hưu trí, không sự nghiệp, không mục tiêu, bỏ ngoài tai các khái niệm thất bại, thành công, tôi sống trong thực tại và chân thật với từng cảm xúc của mình. Quá khứ và tương lai đều đang ở với tôi ngay lúc này, thân thương, tươi đẹp, chan hòa ánh sáng tình yêu.
Thành tựu lớn nhất có lẽ là đã bỏ được tính tham cầu và sợ hãi.
Tôi vẫn nói với bạn bè rằng, tình yêu thương tự nhiên nó có hiệu lực san bằng tất cả.
Nếu viết sách vào mấy năm về trước, điều tôi quan tâm có lẽ là khoe khoang các chiến tích, thể hiện giá trị bản thân, và không chừng còn dùng thủ thuật quảng bá để sách bán chạy.
Thật may, là dù đã nung nấu ý định đó, tới nay tôi mới bắt tay vào việc.
Điều tôi quan tâm nhất ở thời điểm này là chia sẻ điều lợi lạc cho công chúng. Bất kể trong tình huống, kiến thức, trải nghiệm, ý tưởng nào chợt đến, thói quen của tôi đều là chia sẻ nó cho mọi người.
Hai trang mạng xã hội của tôi (Youtube và Facebook) gộp lại tổng cộng có 60 ngàn người theo dõi (năm 2022). Mỗi một video nói chuyện, mỗi một dòng trạng thái thu hút trung bình từ vài ngàn đến vài chục ngàn người xem. Cả hai kênh chia sẻ này đều đã ít nhiều trở thành điểm tựa tinh thần, nơi tạo nguồn cảm hứng, niềm tin, kinh nghiệm sống khỏe, sống hay, sống đơn giản, thiện lương, an hòa, tự tại, v.v..
Với khả năng diễn đạt ngôn ngữ viết một cách khá thuận lợi, tôi nghĩ một cuốn sách sẽ hệ thống kiến thức tốt hơn mạng xã hội. Đương nhiên là tôi vẫn duy trì Youtube và Facebook, vì sự tương tác hằng ngày ở đó là rất sinh động.
Là một người bỏ phố về rừng, xa rời những bon chen và áp lực chốn thị thành, tìm lại các giá trị vô tận ở chốn thiên nhiên cũng như trở về bên trong bản thể, điều lợi lạc nhất tôi đã nhận ra và luôn chia sẻ với các bạn, đó là: Cuộc sống này vốn thật sự dễ dàng.
Vâng, nó thật dễ dàng và đáng yêu làm sao! Dưới góc nhìn lạc quan và chân thật của tôi, đây xứng đáng là nơi ta mở hội trong từng khoảnh khắc.
Trong niềm vui hân hoan chào đón và tụng ca cuộc sống, chúng ta sẽ đè bẹp mớ cảm xúc tiêu cực hỗn độn gồm đủ loại tên gọi như hận, giận, tủi, hờn, khiếp, sợ, lo, ghét, chán, v.v.
Nào, chúng ta cùng bước vào chốn ấy: THIÊN ĐƯỜNG CỦA THỰC TẠI