Những trang sau đây luận về một xúc cảm phi lý bàng bạc trong thế kỷ - và không có ý luận về một triết học phi lý mà thời đại chúng ta không biết tới (nói đúng ra). Vậy chút ngay thật sơ đẳng lúc khởi đầu là: vạch rõ món "nợ nần" đối với một số nhà tư tưởng hiện đại. Tôi không có ý che dấu chút nào. Và dọc suốt tác phẩm, sẽ có nhiều dịp tôi trích dẫn họ và luận về họ.
Tuy nhiên, đồng thời cũng cần ghi chú điều này: cái phi lý, vốn từ trước tới nay được coi như là một kết luận, trong tập tiểu luận này sẽ được xem như là một khởi điểm. Theo nghĩa đó, ta có thể nói rằng trong cuộc luận bàn của tôi, có bao hàm nghĩa tạm thời tạm bợ: ta ắt không thể dự đoán, tiên phán gì hết về cái tư thế nó khuyết miễn. Người ta chỉ tìm thấy tại đây cuộc mô tả thuần túy về một chứng bệnh tinh thần. Không một siêu hình học, không một tín ngưỡng nào xen lẫn vào, trong lúc này. Đó là một quyết ý duy nhất của cuốn sách, và đó cũng là những giới hạn gián hợi của cuốn sách.
Albert Camus