Khai Tâm | Văn học | Rừng Na Uy

Danh sách sản phẩm

Rừng Na Uy (TB2024)


Tác giả: Haruki Murakami
Dịch giả: Trịnh Lữ
Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn
Công ty phát hành: Nhã Nam
Số trang: 556
Hình thức bìa: Bìa mềm
Ngày xuất bản: 08/2024
Trọng lượng (gr):835
  • Giá bìa: 180.000 đ
  • Tại Sách Khai Tâm: 144.000 đ
  • Tiết kiệm: 36.000 đ (20%)

Giá trị & dịch vụ cộng thêm:

  •  Bookmark miễn phí
  • Giao hàng miễn phí cho đơn hàng từ 200.000 đ (nội thành HCM) và từ 500.000 đ (ngoại thành HCM/ Tỉnh) 
  • Với mỗi 90k trong đơn hàng, quý khách được tặng 1 
  • Bao đọc sách hay, đổi ngay nếu dở (chi tiết)
  •  Bao sách miễn phí nếu có yêu cầu
Số lượng:
“Rừng Na-Uy sẽ là cuốn sách thanh xuân bất diệt, bầu bạn với hết thế hệ này qua thế hệ khác.”
 
Câu chuyện bắt đầu từ một chuyến bay trong ngày mưa ảm đạm, một người đàn ông 37 tuổi  chợt nghe thấy bài hát gắn liền với hình ảnh người yêu cũ, thế là quá khứ ùa về xâm chiếm thực tại. Mười tám năm trước, người đàn ông ấy là chàng Toru Wanatabe trẻ trung, mỗi chủ nhật lại cùng nàng Naoko lang thang vô định trên những con phố Tokyo. Họ sánh bước bên nhau để thấy mình còn sống, còn tồn tại, và gắng gượng tiếp tục sống, tiếp tục tồn tại sau cái chết của người bạn cũ Kizuki. Cho đến khi Toru nhận ra rằng mình thực sự yêu và cần có Naoko thì cũng là lúc nàng không thể chạy trốn những ám ảnh quá khứ, không thể hòa nhập với cuộc sống thực tại và trở về dưỡng bệnh trong một khu trị liệu khép kín. Toru, bên cạnh giảng đường vô nghĩa chán ngắt, bên cạnh những đêm chơi bời chuyển từ cảm giác thích thú đến uể oải, ghê tởm...vẫn kiên nhẫn chờ đợi và hy vọng vào sự hồi phục của Naoko. Cuối cùng, những lá thư, những lần thăm hỏi, hồi ức về  lần ân ái duy nhất của Toru không thể níu Naoko ở lại, nàng chọn cái chết như một lối đi thanh thản. Từ trong mất mát, Toru nhận ra rằng mình cần tiếp tục sống và bắt đầu tình yêu mới với Midori.

Một cuốn sách ẩn chứa mọi điều khiến bạn phải say mê và đau đớn, tình yêu với muôn vàn màu sắc và cung bậc khác nhau, cảm giác trống rỗng và hẫng hụt của cả một thế hệ thanh niên vô hướng, ý niệm về sự sinh tồn tất yếu của cái chết trong lòng cuộc sống, những gắng gượng âm thầm nhưng quyết liệt của con người để vượt qua mất mát trong đời...Tất cả đã tạo nên vẻ đẹp riêng cho "Rừng Na uy", im lặng, ma thuật và  tuyệt vọng như một chấm máu cô độc giữa bạt ngàn tuyết lạnh.

Xuất bản lần đầu ở Nhật Bản năm 1987, "Rừng Na Uy" thực sự là một hiện tượng kỳ lạ với 4 triệu bản sách được bán ra, và theo thống kê hiện tại, cứ 7 người Nhật thì có 1 người đã đọc Rừng Na Uy. Tại Trung Quốc, Rừng Na Uy đã trở thành một hiện tượng văn hoá với hơn 1 triệu bản sách được tiêu thụ và được đánh giá là 1 trong 10 cuốn sách có ảnh hưởng lớn nhất ở đại lục trong thế kỷ 20.

Lời nhận định

"Rừng Na-uy là một câu chuyện tình giản dị.
                                    Giản dị như sự thật
                                       Như bốn mùa
                                            Như Sống/Chết

...Cái giản dị của "Rừng Na-uy" là cái giản dị chỉ có được khi người viết đã vượt lên trên hết những làm dáng có bản chất kỹ thuật vốn rất khó tránh trong sáng tác chỉ để bồi hồi kể lại những gì đang tuôn trào từ sâu thẳm cõi lòng mình. "Rừng Na-uy" không lãng mạn. Nó không lý tưởng 

hóa và do vậy không bị lừa mị bởi chính những lí tưởng ấy của mình. Nó dũng mãnh như mũi tên vừa bay ra khỏi cánh cung. Thẳng từ cõi lòng bộc trực và thân xác của kiếp người"

-
Trịnh Lữ
 
"Rừng Na Uy" không có những biểu tượng truyền thống của Nhật Bản, thế nhưng Murakami vẫn thể hiện mình là một nhà văn Nhật Bản từ trong cốt tủy.  Hành trình của Toru qua những cánh rừng âm u sâu thẳm dẫn tới khu điều dưỡng gợi nhớ con đường thiên lý của các thi nhân văn sỹ Nhật Bản xưa, gợi nhớ  chuyến đi tới xứ tuyết của chàng trai trẻ Shimamura trong tác phẩm "Xứ tuyết" của Kawabata. Mỗi người một thời đại, nhưng họ đều bỏ lại thị thành để tìm đến vùng đất yên tĩnh có phần siêu thoát. Vẻ đẹp mong manh, trong trắng nhưng xa vời của Naoko là hiện thân cho mỹ cảm đặc trưng của Nhật Bản, ta có thể gặp dấu ấn đặc trưng ấy trong những nhân vật nữ của Kawabata (Kyoko trong "Thủy nguyệt", Yoko trong "Xứ tuyết"). Dường như văn hóa phương Tây có thể khiến các nhân vật của Murakami không đủ kiên nhẫn để sống với trà đạo, bonsai, nhưng khát vọng hướng thượng, tìm kiếm cảm giác thanh nhàn và vẻ đẹp trinh khiết là điều không bao giờ mất.

- Nhã Nam
 
"Một lối cấu tứ tinh tế, nhẹ bỗng mà mọi thứ Murakami chọn dựa để mô tả đều run rẩy với những chiều hướng tượng trưng: một cái áo sơ mi trong máy giặt công cộng, một sợi dây bị cắt lìa, một cái xước tóc hình bướm...Trong tất cả vẻ u ám siêu hình của nó, "Rừng Na-uy" vẫn hấp dẫn ta với sự hài hước đáng mến"

- The Guardian

"Được chạm chổ tuyệt vời và tràn đầy những điều tuyệt diệu...Nhân vật kể chuyện đọc "Núi Thiêng" và tiểu thuyết ưa thích nhất của chàng ta là Gatsby vĩ đại. Trong "Rừng Na-uy", Murakami đã cập nhật hai tác phẩm kinh điển ấy thành một dạng ca khúc pop tuyệt hảo nhất: lãng mạn, buồn, tưởng như đơn giản, và không thể nào quên"

- The Age
"Văn xuôi của Murakami hào hoa một cách đáng ngạc nhiên...và mô tả một cách đẹp đẽ sự chơi bời vô độ của cả Watanabe lẫn một Tokyo cuối những năm 60. Cuốn sách cũng chẳng hơn hay kém "Tây" so với "Cuộc săn cừu" hay "Xứ sở kỳ diệu vô tình và chỗ tận cùng thế giới". Điều khiến nó khác chính là bên kia cái vẻ hơi cách biệt thế gian của viện điều dưỡng, "Rừng Na-uy" đặc biệt là một tác phẩm hiện thực"

- Review of Contemporary Fiction

"Lặng lẽ lôi cuốn người đọc và cuối cùng lay động tâm can, Murakami đã thử nghiệm rất thành công với chủ nghĩa hiện thực, ông đã cố đè nén những xung lực dồi dào của mình cũng hiệu quả  như các nhân vật cảu ông đè nén những sức mạnh lịch sử xung quanh họ"

- Times Literary Supplement

“Rừng Na-uy sẽ là cuốn sách thanh xuân bất diệt, bầu bạn với hết thế hệ này qua thế hệ khác.”

- Báo Đọc sách Trung Hoa

“Trong mười cuốn sách văn học có ảnh hưởng lớn nhất tới Trung Quốc trong thế kỷ 20, xếp thứ mười chính là Rừng Na-uy.” 

- Giáo sư Lâm Thiếu Hoa, dịch giả Rừng Na-uy ở Trung Quốc

“Một câu chuyện xúc động đến ngạt thở…. Không nghi ngờ gì, Murakami là một trong những tiểu thuyết gia tinh tế nhất thế giới.”

- Glasgow Herald

“Cuốn sách chắc chắn là sành điệu, đầy những trò quậy sinh viên, tình ái cởi mở, rượu và văn hoá pop những năm 1960. Nó chân xác và cảm động, miêu tả mọi cung bậc thăng trầm thời tuổi trẻ.”

- Independent on Sunday

“Một cuốn tiểu thuyết bậc thầy về tình yêu kiểu những năm 1960.”

- The New York Times Book Review

" Rừng Na Uy, nơi chúng ta-những độc giả- chạm mặt tuổi hai mươi chính mình, kể cả tuổi hai mươi đã qua và tuổi hai mươi chưa tới...Nơi đó, hơi rượu whisky và khói thuốc nặng nhọc kéo ta chìm xuống đầm lầy cô độc nhưng giấc mơ và tình yêu trong sáng mang chúng ta bay lên"

- Báo Người Lao Động

Trích đoạn

Hai người đàn bà thay nhau đánh răng rồi rút lui vào phòng ngủ. Tôi rót cho mình một ít rượu nữa rồi nằm dài trên chiếc giường sô-pha, điểm lại những sự kiện trong ngày từ sáng đến đêm. Một ngày đằng đẵng đến ghê người. Gian phòng tiếp tục trắng lên dưới ánh trăng. Ngoài vài tiếng giường cựa cọt kẹt rất nhẹ, không có một tiếng động nào trong phòng nơi Naoko và Reiko đang nằm ngủ. Những hình thù sơ giản bé tí xíu hình như đang trôi nổi trong bóng tối khi tôi nhắm mắt lại, và trong tai tôi vẫn còn vương vấn tiếng ghi-ta của Reiko, nhưng cả hai cái đó chẳng mấy chốc đều qua đi. Giấc ngủ tới và nhúng tôi vào một khối bùn ấm áp. Tôi mơ thấy những cây liễu. Cả hai bên của một con đường núi đều toàn những liễu. Nhiều liễu không thể tưởng tượng được. Một cơn gió khá mạnh đang thổi, nhưng những cành liễu vẫn im phăng phắc. Sao lại thế được? Tôi thắc mắc, nhưng rồi thấy cành cây nào cũng đầy những con chim nhỏ đang bậu chắc ở đó. Sức nặng của chúng giữ cho cành không lay động trong gió. Tôi vớ lấy một cái gậy và đập mạnh vào một cành ở gần mình, hy vọng chim sẽ bay đi và cành sẽ đu đưa theo gió. Nhưng chúng không chịu bay. Đáng nhẽ bay đi thì chúng lại biến thành những mảnh kim loại hình chim và rơi loảng xoảng xuống đất.

Khi mở mắt, tôi cảm thấy như giấc mơ vẫn hiển hiện tiếp tục ở trước mặt. Vầng trăng ùa vào gian phòng một thứ ánh sáng trắng cũng dịu nhẹ như thế. Như một phản xạ tự nhiên, tôi ngồi dậy và bắt đầu tìm những con chim kim loại kia, tất nhiên là làm gì có ở đó. Nhưng tôi thấy Naoko ở chân giường, ngồi im một mình, nhìn trân trối ra cửa sổ. Nàng đã co hai đầu gối và đang tựa cằm lên chúng, trông như một trẻ mồ côi đang bị đói. Tôi lần tìm chiếc đồng hồ đeo tay để cạnh gối mà không thấy. Nhìn độ chếch của ánh trăng, tôi đoán lúc ấy phải là hai hoặc ba giờ sáng rồi. Một cơn khát dữ dội bỗng đến với tôi, nhưng tôi nhất định ngồi im và tiếp tục ngắm nhìn Naoko. Nàng vẫn mặc bộ áo ngủ màu xanh tôi đã thấy lúc trước, và một bên tóc nàng đã được buộc lại bằng dải buộc đầu hình con bướm, để lộ vẻ đẹp của gương mặt nàng dưới ánh trăng. Lạ thật, tôi nghĩ, nàng đã cởi dải buộc đầu trước khi đi ngủ cơ mà.

Naoko im phăng phắc ở đó, như một con thú ăn đêm nhỏ bé vừa bị ánh trăng nhử ra ngoài tổ. Trăng sáng làm rõ nét đường viền của môi nàng. Có vẻ cực kì mỏng mảnh và rất dễ bị tan vỡ, đường viền ấy rung động hầu như không thể nhận thấy được, theo với nhịp đập của tim nàng hoặc những chuyển động của nội tâm nàng, như thể nàng đang thì thầm với bóng đêm những từ ngữ vô thanh.

Tôi nuốt khan, hy vọng đỡ khát, nhưng trong màn đêm tĩnh mịch tiếng nuốt ấy của tôi có vẻ thật ầm ĩ. Như thể đó là dấu hiệu cho nàng, Naoko đứng lên và lướt về phía đầu giường, áo ngủ sột soạt nhẹ nhàng. Nàng quì xuống sàn nhà ngay cạnh gối tôi, hai mắt gắn chặt vào mắt tôi. Tôi nhìn nàng chăm chú, nhưng mắt nàng không nói gì với tôi hết. Trong vắt lạ lùng, chúng có vẻ là những cửa sổ vào một thế giới khác, nhưng có nhìn mãi vào đó tôi cũng chẳng thấy được gì. Mặt chúng tôi cách nhau chưa đầy một gang, nhưng nàng xa cách tôi cả nhiều năm ánh sáng.

Tôi với ra và cố chạm vào nàng, nhưng Naoko rụt người lại, môi hơi run rẩy. Một lúc sau, nàng đưa tay lên và bắt đầu cởi khuy bộ áo ngủ của mình. Có bảy cái tất cả. Tôi cảm thấy như giấc mơ của mình đang tiếp diễn khi nhìn những ngón tay mảnh dẻ đáng yêu của nàng cởi dần từng chiếc khuy từ trên xuống dưới. Bảy cái khuy trắng nhỏ bé. Khi đã cởi hết chúng, Naoko kéo cho bộ áo trật khỏi vai rồi lôi nó tuột hẳn xuống như một con côn trùng lột xác. Nàng không mặc gì dưới lần áo ngủ ấy. Trên người nàng chỉ còn chiếc dải buộc đầu hình bươm bướm. Trần truồng, và vẫn quì cạnh giường, nàng nhìn tôi. Tắm trong ánh trăng dìu dịu, thân thể của Naoko ánh lên như da thịt sơ sinh khiến tôi thấy tan nát cả cõi lòng. Khi nàng cử động - và nàng cử động nhẹ đến mức hầu như không thấy được - những chỗ sáng tối trên người nàng di động thật tinh tế. Khối tròn trịa căng phồng của cặp vú, hai đầu vú nhỏ xíu, chỗ lõm vào ở phần rốn, cặp xương hông và đám lông mu, tất cả đều tạo nên những bóng đổ li ti lấm chấm mà hình dạng của chúng liên tục biến đổi như những gợn sóng lăn tăn trải dài trên mặt hồ phẳng lặng.

Thật là một tòa thiên nhiên hoàn hảo! tôi thầm nghĩ. Naoko đã có được một thân hình hoàn hảo như vậy từ bao giờ? Chuyện gì đã xảy ra với tấm thân tôi đã từng ôm trong tay đêm xuân năm trước?

Đêm đó, khi tôi nhẹ nhàng cởi quần áo nàng trong khi nàng khóc, thân thể của Naoko đã gợi cho tôi một cảm giác về sự bất toàn. Vú nàng dường như cứng nhắc, với hai đầu vú đâm ra một cách lạ lẫm, cặp hông cũng cứng lạ lùng. Nàng là một cô gái đẹp, tất nhiên rồi, thân thể nàng kì diệu và hấp dẫn. Nó đã kích động tôi đêm đó và lôi tôi vào những đợt sóng với một sức mạnh khổng lồ. Nhưng dù sao, khi ôm nàng, vuốt ve nàng, hôn lên da thịt trần trụi của nàng, tôi vẫn có một cảm thức lạ lùng và mạnh mẽ về sự lệch lạc và vụng về của cơ thể con người. Khi ôm Naoko trong tay, tôi đã muốn nói với nàng rằng “Mình đang làm tình với cậu đây. Mình đang ở trong cậu đây. Nhưng thực tình chẳng có gì đâu. Không có chuyện gì hết. Chỉ là hai tấm thân kết nối với nhau mà thôi. Tất cả những gì mình đang làm đây chỉ là nói cho nhau biết rằng có những điều chỉ có thể nói được bằng cách cọ xát hai khối thịt bất toàn như thế này. Làm như vậy, chúng mình mới chia sẻ được những bất toàn của nhau.” Nhưng tất nhiên tôi không thể hy vọng sẽ có ai hiểu được những lời định nói ấy của mình. Tôi chỉ tiếp tục ôm chặt nàng vào lòng. Và khi làm vậy, tôi có thể cảm thấy bên trong thân thể nàng một cái gì đó như một tố chất ngoại lai chai đá, một cái gì phụ trội mà tôi không thể đến gần được. Và chính cảm giác ấy đã vừa làm cho Naoko tràn ngập cõi lòng tôi vừa cho tôi một cương cứng căng thẳng khủng khiếp.
Nhưng tấm thân mà Naoko đang để lộ trước mắt tôi đây không giống tí gì với tấm thân tôi đã ôm ấp đêm đó. Da thịt này đã phải qua nhiều biến đổi để tái sinh trong tuyệt đỉnh hoàn hảo dưới ánh trăng. Mọi dấu hiệu mũm mĩm trẻ con đã bị tước bỏ hết từ cái chết của Kizuki để được thay thế bằng da thịt của một người đàn bà trưởng thành. Vẻ đẹp thân xác của Naoko lúc bấy giờ hoàn hảo đến nỗi nó không khơi gợi một chút gì là dục tính ở trong tôi. Tôi chỉ có thể kinh ngạc ngắm nhìn đường cong kiều diễm từ thắt lưng xuống hông, vẻ phì nhiêu tròn trịa của đôi vú, những chuyển động nhẹ nhàng theo nhịp thở của làn bụng thon và đám lông mu đen đổ bóng ở bên dưới.

Nàng phô bày vẻ trần trụi của mình cho tôi như thế có lẽ khoảng năm phút, rồi cuối cùng lại phủ mình dưới bộ áo ngủ kia và lần lượt cài lại khuy từ trên xuống dưới. Xong chiếc khuy cuối cùng một cái là nàng trỗi dậy và lướt về phía phòng ngủ, lẳng lặng mở cửa, rồi khuất dạng.

Tôi ở nguyên tại chỗ rất lâu rồi mới chợt ra khỏi giường. Tôi lượm cái đồng hồ đã rơi xuống sàn và đưa nó ra chỗ có ánh trăng. Đã ba giờ bốn mươi phút. Tôi vào bếp uống mấy cốc nước rồi mới trở về giường, nhưng khi giấc ngủ đến với tôi thì nắng sáng đã vào đến mọi ngóc ngách của gian phòng và xua tan mọi dấu vết của vầng trăng nhợt nhạt. Tôi vừa lơ mơ muốn thiếp đi thì Reiko đã đến vỗ vỗ vào má, miệng kêu to, “Sáng rồi! Sáng rồi!”

Thông tin tác giả

Haruki Murakami

Sinh ngày 12/1/1949 tại Kyoto, lớn lên ở thành phố Ashiya, tỉnh Hyogo nhưng phần lớn thời thanh xuân lại trải qua ở Tokyo. Murakami từng học về kịch tại đại học Waseda, Tokyo. Khi đang còn là sinh viên tại đại học Waseda, ông mở một quán nhạc Jazz có tên là Peter Cat và bắt đầu viết tiểu thuyết. Văn phong của ông chịu ảnh hưởng lớn từ văn học Mỹ, các tác phẩm của ông chủ yếu miêu tả cuộc sống và con người ở đô thị hiện đại.

Cảm nhận từ độc giả

Sách cùng tác giả

Có thể bạn quan tâm

Mời bạn thảo luận hoặc đánh giá về sản phẩm này