Trường ca Động Hoa Vàng được Phạm Thiên Thư sang tác năm 1971, trong khi tác giả tạm lánh bụi trần, vào Tu viện Pháp Vân (Sài Gòn) làm tu sĩ gần mười năm. Đúng như lời tác giả nói, ông vào chùa để tu theo lối riêng của mình. Động hoa vàng là tác phẩm tiêu biểu và cũng là tiếng thơ thể hiện lối tu riêng ấy. Thơ là để trình bày đạo. Người đời cũng gọi cách làm thơ này là “thi hóa kinh Phật”.
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say.
Động Hoa Vàng là tiếng thơ thoát tục, là chuyến rong chơi giữa dòng đời, đi qua mọi
thăng trầm, để rồi cuối cùng, con người buông bỏ mọi dính mắc, tìm thấy chính mình trong một giấc ngủ thảnh thơi.
Qua bài thơ vừa đúng một trăm khổ, mỗi khổ thơ bốn câu theo lối lục bát, tác giả đã tạo nên một Động hoa vàng vừa thơ mộng vừa hàm chứa triết lý Phật giáo. Đó cũng là khởi nguồn để gợi nên cảm hứng cho họa sĩ trẻ Anh Khoa vẽ nên những bức tranh giàu cảm xúc, quyện giữa thực và mộng, giữa đạo và đời.