Khai Tâm | J.KRISHNAMURTI NÓI VỀ TÌNH YÊU | J. Krishnamurti | Tâm Linh

Danh sách sản phẩm

Krishnamurti Nói Về Đời Sống (Tập 1) - J.Krishnamurti

Tác giả: J. Krishnamurti
Dịch giả: Đào Hữu Nghĩa
Nhà xuất bản: NXB Dân Trí
Công ty phát hành: Thiện Tri Thức
Số trang: 360
Hình thức bìa: Bìa mềm
Ngày xuất bản: 06/2024
Trọng lượng (gr):540
  • Giá bìa: 199.000 đ
  • Tại Sách Khai Tâm: 169.150 đ
  • Tiết kiệm: 29.850 đ (15%)

Giá trị & dịch vụ cộng thêm:

  •  Bookmark miễn phí
  • Giao hàng miễn phí cho đơn hàng từ 200.000 đ (nội thành HCM) và từ 500.000 đ (ngoại thành HCM/ Tỉnh) 
  • Với mỗi 90k trong đơn hàng, quý khách được tặng 1 
  • Bao đọc sách hay, đổi ngay nếu dở (chi tiết)
  •  Bao sách miễn phí nếu có yêu cầu
Số lượng:

Đời sống luôn luôn thay đổi với vô số vấn đề phát sinh, nó là một tổng thể bao gồm niềm vui, nỗi buồn, quyền lực, kiến thức, thời gian, xung đột, bất mãn, tuyệt vọng, tình cảm, ghen tuông, tham lam, hạnh phúc, đau khổ, cái chết - tất cả mọi thứ. Con người cứ khát khao đi tìm câu trả lời để giải quyết tất cả những vấn đề xung quanh đời sống, nhưng dường như càng tìm thì câu trả lời càng mơ hồ.

Qua những buổi nói chuyện ngắn gọn, Krishnamuti đã chỉ ra chính vấn đề mới quan trọng, chứ không phải câu trả lời. Nếu chúng ta tìm kiếm một lời giải, chúng ta sẽ tìm thấy; nhưng vấn đề sẽ vẫn còn y nguyên, bởi vì lời giải không liên quan gì với vấn đề. Công cuộc tìm kiếm của chúng ta là nhằm lẩn trốn vấn đề, và lời giải là một cách điều trị cực kỳ hời hợt, nông cạn, vì vậy không có thấu hiểu vấn đề. Tất cả những vấn đề nảy sinh từ một nguồn cội, và nếu không thấu hiểu nguồn gốc ấy, bất kỳ cố gắng nào để giải quyết những vấn đề chỉ dẫn đến hỗn loạn và đau khổ thêm mà thôi.

Với con mắt quan sát đầy tinh tế, Krishnamuti đã miêu tả thiên nhiên, con người trong đời sống thật tự nhiên – như chính những gì đang diễn ra. Từ đầu đến cuối cuốn sách, tại bất cứ một trang sách nào, chúng ta cũng đều bắt gặp những vấn đề của đời sống thường ngày - không hề xa lạ.

Đời sống không có câu trả lời như “có” hay “không”, nó quá rộng lớn, không thể đo lường; và để thấu hiểu đời sống, chúng ta không nên lẩn trốn nó – dù được che đậy bằng cách này hay cách khác.

Krishnamuti từng nói: “Tại sao chúng ta sống cuộc sống vô nghĩa này, làm việc suốt bốn mươi năm, nuôi dạy vài đứa con, giáo dục chúng theo những cách vô lý, rồi chết?”

Điều quý giá nhất trên đời là được sống, cuộc sống thực sự rất đẹp, nó như một bức tranh tổng thể không thừa không thiếu, chúng ta hoàn toàn có thể vẽ lên bức tranh đó những màu sắc tươi sáng cho cuộc đời.

Tác Giả

Jiddu Krishnamurti (1895 - 1986) là một trong những triết gia, nhà tâm linh vĩ đại nhất mà thế giới từng biết đến. Trong hơn 60 năm, ông đi khắp các châu lục, nói chuyện và thảo luận về các chủ đề như: mục đích của thiền định, mối quan hệ giữa con người và con người, và phương cách để tạo nên sự thay đổi tích cực cho xã hội. 

 
    Cách ông nói chuyện không phải như một vị thầy mà như một người bạn, không dựa theo sách vở và lý thuyết, trực tiếp hướng tới người nghe nên tạo nên ảnh hưởng sâu sắc và rộng lớn. Ông đã truyền cảm hứng cho các vị thầy nổi tiếng khác như Eckhart Tolle, Josheph Campell, Alan Watts… và vẫn tiếp tục truyền cảm hứng cho hàng ngàn người ngày nay.

Một số nhận xét

 
 
Tác phẩm của Krishnamurti thấm nhuần điều có thể được gọi là tinh tuý của cách tiếp cận khoa học, khi điều này được xem xét ở dạng cao nhất và thuần túy nhất của nó.
Prof. David Bohm

Một số nhận xét

Cuộc sống của tôi đã chịu tác động nhiều bởi những lời giảng sâu sắc của Krishnamurti. Ông đã giúp tôi thoát ra được những gò ép trong tôi và tìm đến tự do trong chính mình.
    
Deepak Chopra

Krishnamurti giúp tôi có được nhiều hiểu biết về những gì trước đây tôi hầu như không bao giờ nghĩ đến.

   
Joseph Campell

Trích Đoạn Hay

SỰ ĐỒNG NHẤT
     Tại sao bạn tự đồng nhất mình vào một người khác, một đoàn thể, một xứ sở? Tại sao bạn tự gọi mình là một tín đồ Thiên Chúa giáo, tín đồ Ấn giáo, Phật giáo, hoặc tại sao bạn lệ thuộc vào một trong vô số những giáo phái? Về mặt tôn giáo và chính trị người ta tự mình nhập một vào với đoàn thể này hay đoàn thể khác thông qua truyền thống hoặc tập quán, qua cưỡng ép, thành kiến, bắt chước và lười biếng. Thái độ đồng nhất này, chấm dứt mọi hành động hiểu biết sáng tạo và bấy giờ, người ta trở thành một công cụ sai bảo trong tay ông trùm đảng phái, vị thầy tu hoặc vị lãnh tụ được ưa thích.

 
     Một hôm có người nào đó đã nói rằng ông ấy là môn đồ của Krishnamurti, trái ngược với người này hay người kia đang theo một đoàn thể khác. Khi ông ấy nói điều đó, ông ấy hoàn toàn không hiểu mọi hàm ý trong sự đồng nhất này. Ông ấy không phải là người ngu ngốc, ông ấy đã đọc nhiều, có văn hóa, v.v.. Cũng không phải ông là người sống nặng tình cảm, cảm xúc về vấn đề này; trái lại, ông ấy rất sáng suốt và quả đoán.

     Tại sao ông ấy đã trở thành môn đồ của Krishnamurti? Ông ấy đã theo sau nhiều người khác, đã lệ thuộc nhiều đoàn thể và tổ chức chán ngắt, và cuối cùng đã tự đồng nhất vào với con người đặc biệt này. Từ những gì ông ấy đã nói, có vẻ như cuộc hành trình đã chấm dứt. Ông ấy đã tìm thấy chỗ trụ và vấn đề đã được giải quyết, ông ấy đã chọn lựa và không gì lay chuyển nổi. Giờ đây, ông ấy cảm thấy an tâm, thoải mái trụ lại và hăng say làm theo tất cả những điều đã được nói và sẽ được nói.

     Khi chúng ta tự đồng nhất hay nhập làm một vào người khác, liệu việc làm đó thể hiện tình yêu? Đồng nhất có nghĩa nghiệm chứng, thực nghiệm không? Phải chăng sự đồng nhất chấm dứt tình yêu và nghiệm chứng? Đồng nhất, chắc chắn là chiếm hữu, khẳng định quyền sở hữu, quyền làm chủ và sự sở hữu phủ nhận tình yêu, phải không? Sở hữu là cảm thấy an toàn, an tâm; chiếm hữu là phòng vệ, tự biến mình thành vô cảm. Trong đồng nhất có sự chống đối, dù thô bạo hay tinh tế, và tình yêu phải chăng là một hình thái chống đối để phòng vệ cái tôi, cái ngã? Khi có phòng vệ, liệu có tình yêu?

Tình yêu vốn mẫn cảm, uyển chuyển, cởi mở; tình yêu là một hình thái nhạy cảm cực kỳ và sự đồng nhất sẽ khiến cho lòng mình thành vô cảm. Đồng nhất và tình yêu không đồng hành, bởi vì cái này hủy diệt cái kia. Trong chỗ cốt lõi thì đồng nhất là một tiến trình tư tưởng, nhờ đó trí não tự bảo vệ và bành trướng, và trong tiến trình trở thành cái gì đó thì trí não phải phòng vệ và chống đối, phải sở hữu và loại trừ. Trong tiến trình trở thành này, trí não hay cái “tôi”, dần dần trở nên thô bạo hơn nhưng cũng đầy năng lực hơn, nhưng đây không phải là tình yêu. Đồng nhất hủy diệt tự do, và chỉ trong tự do mới có hình thái nhạy cảm cao tột nhất.

     Để nghiệm chứng tức thực nghiệm, có cần phải đồng nhất không? Không phải chính động thái đồng nhất chấm dứt tìm hiểu, tra xét, khám phá sao? Hạnh phúc mà chân lý mang lại không thể có được nếu không có sự chứng nghiệm trong hành động tự khám phá. Đồng nhất chấm dứt khám phá, nó là một dạng khác của sự lười biếng. Đồng nhất là một kinh nghiệm gián tiếp, và do đó cực kỳ giả dối.
     Để kinh nghiệm thì mọi sự đồng nhất phải ngưng dứt. Để nghiệm chứng thì phải không còn nỗi sợ hãi. Sợ hãi ngăn chặn kinh nghiệm. Chính sợ hãi mới tạo ra đồng nhất - đồng nhất vào với người khác, với đoàn thể, với một ý thức hệ, v.v.. Sợ hãi tất phải chống đối, kiềm chế, và trong một trạng thái tự phòng vệ thì làm sao có thể mạo hiểm trên những vùng biển hoang vu chưa từng được khám phá? Sự thật hay hạnh phúc không thể đến nếu không thực hiện cuộc hành trình thâm nhập vào mọi đường đi nước bước của cái “tôi”. Bạn không thể đi xa nếu bạn bị neo giữ. Đồng nhất là một nơi ẩn náu. Một nơi ẩn náu cần được bảo vệ và điều gì được bảo vệ thì sớm hay muộn cũng bị hủy diệt. Đồng nhất tạo ra sự hủy diệt cho chính nó, do đó có sự xung đột triền miên giữa các sự đồng nhất khác nhau.

     Chúng ta càng đấu tranh chống lại hoặc ủng hộ sự đồng nhất nhiều bao nhiêu thì sự kháng cự đối với sự thấu hiểu càng nhiều bấy nhiêu. Nếu người ta tri giác toàn bộ tiến trình của sự đồng nhất, ở ngoại giới cũng như nơi nội tâm, nếu người ta thấy rằng biểu hiện bên ngoài là do yêu cầu ở nội tâm phóng chiếu, thì bấy giờ mới có thể có khám phá và hạnh phúc. Anh ấy người đã đi vào con đường tự mình đồng nhất thì không bao giờ có thể biết được tự do, mà chỉ duy trong tự do thì mọi sự thật mới xuất hiện.

Lời Chia sẻ

Trích từ "Buổi nói chuyện trước công chúng" tại New Delhi, Ấn Độ, ngày 28.01.1962


Đời sống không chỉ đơn thuần là đi làm, 

Đời sống không chỉ đơn thuần là sinh con,

Đời sống không chỉ đơn thuần là tình dục,

Đời sống không chỉ đơn thuần là sự thịnh vượng,

Đời sống không phải là một chuỗi thành công và thoả mãn những tham vọng. 

Đời sống là một cái gì đó còn hơn tất cả những điều này: đời sống cũng là sự tìm hiểu để thấy ra liệu có hay không có Thượng đế, liệu có hay không có cái gì đó vượt khỏi ngôn ngữ; tình yêu là gì, cái chết là gì, làm thế nào để đối mặt và hiểu rõ cảm giác đau buồn và lo lắng lớn lao trong trái tim con người - tất cả đó là đời sống. 

Cảm nhận từ độc giả

Sách cùng tác giả

Có thể bạn quan tâm

Mời bạn thảo luận hoặc đánh giá về sản phẩm này