NỘI DUNG CHÍNH
Cuốn sách là tự truyện của một phụ nữ 8X từng trải qua nhiều biến cố trong công việc, cuộc sống hôn nhân gia đình. Câu chuyện bắt đầu từ cuộc sống êm đềm xen lẫn những khó khăn, vất vả thời thơ ấu ở làng quê Bắc bộ của tác giả cùng gia đình. Mang theo những ước mơ thuở thiếu thời cùng những khát vọng tuổi trẻ bước vào đời, tác giả đối diện với những thách thức, va đập trong công việc, trong các mối quan hệ cuộc sống, đặc biệt là trong cuộc sống hôn nhân. Sau những loay hoay, trăn trở, những giằng xé và tổn thương, chị quyết định ly hôn, trở thành mẹ đơn thân. Những thay đổi trong cuộc sống hôn nhân và việc tìm đến với yoga giúp chị thấu hiểu chính mình, giúp chị thay đổi nhân sinh quan và tự chữa lành những tổn thương .
Với chị, hành trình tỉnh thức của mỗi cá nhân là một hành trình giúp phát triển giá trị con người. Để được bước đi trên hành trình màu nhiệm này, bản thân mỗi chúng ta đều cần có niềm khao khát sống mãnh liệt để băng qua những chặng đường đầy thử thách, chông gai. Trên hành trình ấy, mỗi người đều sẽ có cơ hội nhận ra rằng cuộc sống thật diệu kỳ. Hành trình ấy là một cuộc khai phóng, một công cuộc chữa lành, thanh tẩy, gột rửa toàn diện thân - tâm - trí. Đó là hành trình của những con người đầy lòng dũng cảm, dám sống là chính mình, dám đi theo chân lý để được tự do!
Thông qua câu chuyện của bản thân, tác giả mong muốn chia se hành trình tỉnh thức của bản thân thông qua đó truyền cảm hứng sống cho bạn trẻ, đặc biệt là phụ nữ trẻ có những vấp ngã trong hôn nhân.
Sách được in màu, kèm theo hình ảnh của tác giả qua các giai đoạn khác nhau trong cuộc sống.
TÁC GIẢ:
Rim Nguyễn
(sinh năm 1986)
Tốt nghiệp Học viên Ngân hàng (2008), có bằng thạc sĩ chuyên ngành Quản lý Kinh tế (2013), Rim Nguyễn từng có kinh nghiệm 10 năm làm việc tại ngân hàng tên tuổi tại Việt Nam. Cô là ửng cử viên duy nhất đại diện cho Việt Nam tham gia chương trình học bổng toàn phần ITEC năm 2020 tại Ấn Độ.
Là người đã đồng hành cùng Đài truyền hình BTV phát triển chương trình “Dạy yoga trên truyền hình” từ năm 2018 đến nay, cô được mệnh danh là “Người truyền lửa cho yoga”, "Cô gái có sức ảnh hưởng tới cộng đồng" trong nhiều phóng sự trên đài truyền hình BTV. Cô cũng đoạt nhiều giải thưởng và huy chương trong các cuộc thi yoga.
Rim điều hành Trung tâm Rim Healing House từ năm 2018 đến nay.
Lời bạt
Từ khi làm công việc chăm sóc sức khỏe và chữa lành, có rất nhiều lần học viên của tôi đặt câu hỏi, tại sao tôi lại từ bỏ một công việc không ít người ao ước để theo đuổi sự nghiệp hiện tại. Đôi khi mọi người cũng hỏi tôi rằng tôi đã phải trải qua những gì để có thể hiểu hết những tổn thương mà họ đang gặp phải và rồi lại có khả năng giúp họ chữa lành. Tuy nhiên, chưa một lần nào tôi tiết lộ tất cả những điều mình trải qua trong quá khứ. Tôi chưa bao giờ quên mình đang đứng ở vị trí là người chăm sóc sức khỏe, đồng hành cùng các học viên và giúp mọi người có cơ hội thức tỉnh giống như tôi. Chính vì vậy, tôi rất hạn chế chia sẻ vấn đề cá nhân trong các buổi dạy. Gia đình và bạn bè, người thân của tôi hầu như không biết gì về hành trình của tôi. Các học viên lại càng không hay biết gì, ngoài việc tôi đang là mẹ đơn thân và có một cậu con trai.
Và rồi một ngày tôi giật mình nhận ra một điều khiến tôi thay đổi ý định ấy. Tôi nhận ra nếu như tôi có thể trao đi tình yêu thương, sự quan tâm và chăm sóc tới tất cả mọi người một cách vô điều kiện thì tại sao tôi lại phải giữ mãi những tổn thương trong nhiều năm như vậy. Hơn ai hết, tôi biết mình cần phải học hạnh phúc đích thực là con cách buông bỏ nỗi đau trước khi trao đi yêu thương cho những người bên cạnh. Khi ngộ ra điều đó, tôi mới thấy được nhiều điều mà trước giờ tôi chưa từng thông suốt, tôi bình thản hơn trước và có đủ quyết tâm để chia sẻ câu chuyện của riêng mình ra ngoài ánh sáng. Tôi muốn được mang tất cả những dòng nước mắt kìm nén vào trong bao nhiêu năm nay ra hong khô dưới cái nắng hè tháng Bảy. Tôi muốn tâm hồn mình được tự do như chú chim non bị ướt sũng bộ lông trong cơn mưa bão, dang đôi cánh thật rộng, rũ mình, bay lượn trên bầu trời xanh. Tôi khát khao cảm giác khép đôi mắt mệt mỏi của mình lại, ngửa mặt lên bầu trời đầy nắng, đầy gió, đầy sức sống để nhận ra tôi của tuổi mười lăm đã trở về. Niềm khát khao ấy là động lực giúp tôi quyết định viết cuốn sách về hành trình thức tỉnh của riêng mình.
Ai cũng có câu chuyện của riêng mình, hành trình cuộc đời của chúng ta không có ai hoàn toàn giống ai cả. Câu chuyện về hành trình đã đi qua của tôi chắc chắn không phải là hành trình mà bạn đã, đang hay sẽ đi qua. Tuy vậy, cốt lõi của vấn đề và những tổn thương lại có cùng tên gọi. Khổ đau của mỗi người sẽ mang nhiều hình dáng khác nhau. Nội dung cuốn sách như một bức tranh toàn cảnh, tôi tin rằng bất cứ ai cũng sẽ tìm thấy nhiều điều thú vị. Ai nấy đều có cơ hội nhận ra những hình ảnh quen thuộc trong đời sống hằng ngày của chính mình. Có thể là câu chuyện trong quá khứ, ở hiện tại hay trong tương lai của bất cứ ai, tùy thời điểm. Tôi mong rằng, qua những chia sẻ và cảm nhận của riêng tôi, cuốn sách này sẽ phần nào mang tới cho bạn những cái chạm về các mối quan hệ trong đời sống hằng ngày.
Tôi hy vọng có thể mang tới một thông điệp về tình yêu thương, giúp mỗi chúng ta có sự nhận biết toàn vẹn trong cuộc sống và đánh thức sự bình yên trong tâm hồn mình. Mỗi người trong chúng ta đều có những giá trị riêng cần được tôn trọng, nuôi dưỡng và phát triển. Nhiệm vụ của chúng ta là gìn giữ vẻ đẹp của tâm hồn, để nguồn năng lượng tích cực của mình mang đến chất dinh dưỡng cần thiết cho cuộc sống.
TRÍCH ĐOẠN HAY:
“Những ký ức hồi bé có sự tác động và ảnh hưởng rất lớn lên tâm hồn của tôi. Sau này, tôi không mấy gần gũi với mẹ, khi trưởng thành tôi cũng rụt rè hơn, hình thành những phản xạ bản năng để bảo vệ chính mình trước những điều có thể gây hại. Tôi cũng hiểu rằng những đứa trẻ được sinh ra trong một gia đình có tình yêu thương từ nhiều thế hệ là một điều vô cùng may mắn. Chúng sẽ được học cách yêu thương ngay từ khi chào đời và lớn lên mỗi ngày trong sự phát triển tích cực ấy.”
“Quan điểm về tình yêu và cuộc sống của thế hệ của ông bà bố mẹ tôi khi đó rất khác so với bây giờ. Tôi nhận thấy khi xưa hoàn toàn vắng mặt yếu tố đời sống tinh thần. Mục đích sống hằng ngày của mọi người đều tập trung vào việc lo cái ăn, cái mặc, làm sao có thể kiếm được tiền, làm sao để cả nhà no ấm đã là hạnh phúc rồi. Mọi người gọi tất cả những yếu tố ấy là hạnh phúc. Bố mẹ sinh ra những đứa trẻ, sau đó lo kiếm tiền và mặc kệ trẻ con lớn lên một cách tự nhiên. Những nhu cầu về cảm xúc dường như bị phớt lờ có chủ đích. Không ai quan tâm xem đứa trẻ ấy có hạnh phúc không? Không ai quan tâm đến việc những mâu thuẫn trong gia đình có ảnh hưởng đến tâm hồn con trẻ không? Không ai quan tâm đến việc liệu đánh mắng hay những hình phạt có ảnh hưởng đến hành vi ứng xử của trẻ sau này không? Mọi người đều thản nhiên gây ra những cuộc xích mích, tranh cãi trước mặt những đứa trẻ và cho rằng trẻ con thì chẳng biết gì. Vậy là người lớn đã vô tình dùng những gam màu tối vẽ lên tờ giấy tâm hồn của những đứa trẻ như tôi hồi đó.”
“Tôi luôn cảm thấy mình thiếu vắng một điều gì đó từ khi còn nhỏ. Tôi không gọi được tên cảm xúc ấy là gì. Tôi chỉ nhớ mình chưa từng chia sẻ với bạn bè về chuyện gia đình. Thậm chí tôi còn có cảm giác mình sẽ rất xấu hổ khi bạn bè vô tình biết được điều đó. Mãi về sau này, tôi đã gọi được tên cảm giác thiếu vắng ấy trong mình chính là cảm giác thiếu vắng tình yêu thương.”
“Tình yêu thương trong gia đình đúng nghĩa là đời sống tinh thần. Tâm hồn của một đứa trẻ cần có tình yêu thương nuôi dưỡng, chứ không phải chỉ cần mỗi cơm no áo ấm. Tôi nhận ra những thứ mà bố mẹ dành cho mình chỉ có thể mang đến một đời sống vật chất bên ngoài. Còn tâm hồn cần được nuôi dưỡng bằng cảm xúc yêu thương từ trái tim.”
“Cá nhân tôi nghĩ rằng mọi con đường phát triển của một đứa trẻ đều phải xuất phát từ những điều tự nhiên nhất như sự tự do, sự lắng nghe và thấu hiểu… Và cho đến khi trưởng thành, đứa trẻ trong mỗi chúng ta đều sẽ khao khát tình yêu thương, sự tin tưởng và một môi trường đủ rộng để có thể tự lập cũng như phát triển bản thân. Nuôi dạy một đứa trẻ đến khi chúng trưởng thành hay nuôi dưỡng một đứa trẻ trong nội tâm đều giống nhau, chúng ta đều cần một vòng tay ấm áp, sự kiên nhẫn, cảm thông và cho chúng những sắc màu cần thiết để chúng hạnh phúc theo cách của riêng mình.”
“Thời gian qua đi, ai nấy ít nhiều đều sẽ trưởng thành hơn về nhận thức. Nhất là khi người ta đã trải qua những biến cố trong cuộc đời. Và thật may cho tôi khi có thể vực dậy, xoa dịu, chữa lành những tổn thương và thức tỉnh từ những khổ đau. Cùng ở một kiếp người, việc có cơ hội được tái sinh sau vụn vỡ quả là một phước báu lớn. Tôi biết ơn vì mình đã có được phước báu ấy. Tình yêu gia đình trong tôi lớn lên mỗi ngày. Công việc không chỉ mang tới cho tôi thu nhập, tôi còn tìm thấy tình yêu của mình trong đó. Cuộc hôn nhân đổ vỡ đem đến cho tôi một bài học, tôi và chồng cũ vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè, cùng nhau chăm sóc, dành tình yêu cho con. Và giờ đây, có thể giúp ai đó nhận ra ý nghĩa của cuộc sống là điều tôi mong muốn nhất. Tôi cảm thấy đủ đầy ở trong tim với đời sống hiện tại của mình. Cuộc sống nếu bắt đầu mỗi ngày bằng tiếng yêu cũng sẽ nhận được lại tiếng yêu. Tôi biết ơn vì hành trình thức tỉnh này.”
“Sau tất cả những biến cố ấy, điều quý giá mà tôi nhận ra chính là ai cũng cần được yêu thương, được tôn trọng trong tình yêu. Chúng ta cần được biết sự thật trong mọi mối quan hệ và cảm xúc của mình. Nếu yêu thì bên nhau, không yêu thì chia tay, đó là chuyện đúng đắn và thuận theo tự nhiên. Bài học của tôi chính là không nên hy sinh cho người không xứng đáng, không nên bao che cho người gian dối, không nên ôm giữ nỗi đau một mình. Hãy luôn phải tỉnh táo và mạnh mẽ để đưa mọi sự thật ra ánh sáng, để bảo vệ những người cần được bảo vệ và để lên án những hành vi thiếu trách nhiệm! Hãy yêu thương chính mình trước và thêm yêu cuộc sống này mỗi ngày! Hãy không ngừng nâng cao giá trị của bản thân để có thể tự chủ trong đời sống và chăm lo cho những người mình thương yêu.”
“Hành trình để trở thành một người mẹ không chỉ cho tôi rất nhiều trải nghiệm khó quên, mà còn mang tới những bài học đắt giá và chuyển hoá nhận thức trong tôi. Tôi nhận ra rằng trong những tình huống bất ngờ, điều quan trọng là chúng ta có thể duy trì được cái tâm tĩnh lặng, điều hòa tâm lý và cần cả một ý chí kiên định nữa, đó là điểm mấu chốt để có thể tìm ra hướng đi đúng đắn. Cứ bước chậm một bước, lùi lại vài ba bước, không ngại rẽ sang một con đường hoàn toàn mới, dám thử, dám sai đôi khi sẽ giúp ta có được quyết định sáng suốt nhất. Tôi cũng hiểu được rằng con cái đến bên mình là do duyên số, khi hội tụ đủ nhân duyên, như cây đủ nắng, hoa sẽ bung nở một cách tự nhiên, không cần cưỡng cầu. Tôi luôn thầm biết ơn vì con đã tới bên mình một cách tự nhiên, không có gì đặc biệt hơn tự nhiên, bởi tự nhiên chính là cốt tủy của cuộc sống.”
“Nghĩ lại những ước mơ từ thuở ấu thơ, có lẽ giấc mơ trở thành hiện thực, giấc mơ kỳ diệu nhất đã đến bên đời tôi chính là được làm mẹ. Chúng ta ai cũng sẽ trưởng thành với vô số ước mơ không ngừng thành hình, rồi lại từ từ tan vỡ trong áp lực của đời sống hiện thực. Đôi khi ước mơ xa vời, nhưng cũng có khi chỉ là những điều giản đơn tưởng chừng như ai cũng có thể chạm tới. Cũng chính vì những ước mơ khi gần khi xa ấy mà chúng ta có động lực để chạm tới phiên bản khác của chính mình, để ta quyết tâm theo đuổi một tương lai ta vẫn hằng ngóng đợi. Cuộc sống nếu thiếu vắng những giấc mơ sẽ thật ảm đạm và u ám. Vậy nên, hãy cứ ước mơ và kiên tâm theo đuổi, chắc chắn sẽ có một ngày, các bạn nhận ra những giấc mơ trong đời mình đang dần trở thành hiện thực.”
“Trước đây tôi không nhận ra, nên hành trình chữa lành của tôi chỉ là tìm kiếm tình yêu thương và niềm hạnh phúc từ những người bên cạnh. Tôi dựa dẫm vào sự quan tâm của bố mẹ, sự chăm sóc của chồng, để rồi, cũng chính tôi lại bàng hoàng, gần như suy sụp khi nhận ra những hạnh phúc đó không như những gì mình kỳ vọng hay thậm chí là đang dần tuột khỏi tay mình. Và để níu giữ hạnh phúc đó, tôi sẵn sàng chọn hy sinh, thay đổi bản thân, đuổi theo kỳ vọng của người khác. Sau này, tôi mới hiểu sâu sắc thông điệp của cuộc sống. Thì ra, yêu thương bản thân là chấp nhận chính mình như mình vốn là, đang là và sẽ trở thành. Yêu thương bản thân vô điều kiện là một điều tất yếu, không phải sự ích kỷ hay vô tâm. Tình yêu với bản thân cũng giống như tình yêu với những người quanh mình, đều là nhờ thấu hiểu nên mới thương, nhờ thương nên mới yêu.”
“Hành trình hơn 10 năm tôi vừa trải qua không chỉ giúp đôi chân của tôi thêm rắn rỏi mà còn giúp tôi mở rộng trái tim mình. Tôi không nuối tiếc hay hối hận điều gì cả. Đối với tôi, tất cả đều đã và đang đi đúng quỹ đạo của riêng nó. Tôi học cách tôn trọng tính tự nhiên của vạn vật, sống hết mình, toàn vẹn ở hiện tại. Và đương nhiên tôi cũng không phó mặc toàn bộ cuộc sống của mình cho số phận, bởi tôi hiểu rằng tôi cần có ước mơ để mang cho cuộc đời những hương vị và màu sắc phong phú, tôi cũng cần có động lực, mục đích để vươn tới trong tương lai. Chính tại giây phút này, tôi đang thực sự được sống, không cưỡng cầu mà cũng không bất chấp.”