Quy lai
Đường vui giấn bước đề huề
Mộng sầu rớt hột hai bề đầy vai
Sầu lên chất ngất một ngày
Sa mù tháng chạp sau này còn rơi
Ngày tản cư
Vội đi trong phút dùng dằng
Nhìn khe nhớ suối suối hằng nhớ khe
Tóc buông hàng liễu hai bề
Xoã vai từ độ sơn khê điêu tàn
Phố phường dựng bóng góp vang
Suối khe hồi phục hai hàng liễu buông
Bóng vàng hoe ở cuối hương
Cây hằng trổ ngọn môi hường tà huy
Mịch phượng tung
Ùn lên ngọn nước bốn mùa
Núi phơ phất tuyết cổng chùa tịch liêu
Hai hàng phượng đỏ giấn liều
Từng cơn quạnh quẽ nắng chiều rỉ hoen
Tiễn chân
Thác đi lên ngọn núi già
Sông đi cuối bến giang hà gọi nhau
Người đi vết tạnh mùa sau
Nguồn xô dạt sóng mưa mau bãi chiều
Ngẫu nhĩ bên đường
Các em đầu đội vai mang
Tiếng kêu rào rạt mùa lan sang mùa
Anh đi cây bút vẽ bùa
Chào em như mộng mỵ thừa thãi dâng
Chiều Sàigon
Vội vàng mưa rớt hột mau
Nắng đi vội vã rớt màu lang thang
Ghé qua ngẫu nhĩ đôi hàng
Chào thưa hấp tấp thoái tàng u hoa
Ngày mai dâu biển ghé qua
Làm ghi vẫn một chút quà bình nguyên
Gửi trao ngần ấy sương phiền
Bình minh xuân mọc qua miền trăng lu
Chiều chiều
Một toà hun đúc khói điên
Lửa cuồng u giậy thiên nhiên hoe vàng
Sơ khai hỗn độn hai hàng
Dâng tờ giấy lục buộc rang ngày qua
Chiều nay ở phố quan hà
Gửi phường kết tập quận nhà năm năm
Ghé qua lễ hội đêm rằm
Đốt tờ chểnh mảng u tầm tương ma
Đêm tàn mộng mị trời xa
Đêm dài bất tận hằng nga hội đàm
Tặng một khu rừng
Đất còn oán hận rừng cao
Đất đi thương nhớ sông nào lưu ly
Đất về ở một phen này
Bên yêu đào cũ nhớ ngày sau xa
Đất đi ở với giang hà
Sông đi về ở với toà rừng kia
Đất còn oán hận đêm khuya
Mây buồn bã mãi bên rìa bóng đêm
Sông ôi em ở đầu ghềnh
Mang sa mù xuống bên thềm mây bay
Đất còn đầy đủ hai vai
Gánh sầu phôi dựng những ngày cho đêm
Lá bay năm mới
Lá bay trên ngọn lam tùng
Lá bay xuống phố cho vùng cỏ thơm
Chị em nguyên đán hội đàm
Lá bay như thế biết làm sao đây
Chị em năm mới bước dài
Trời thanh thiên mở mộng dài thế ru
Phố thu dịch chuyển
Người sẽ bảo sự đời từ đó
Sẽ bắt đầu đó sự đời đây
Hồn con giế lên đường sương có dọ
Phố hoàng hôn thôn lục ở nơi này
Người sẽ bảo sông đi từ độ
Sông đã lam vì sóng lục đã lam
Bờ bên tía vàng hoe sương lục nhỏ
Giọt hoàng hoa thạch lựu đã lên đường
Chú sẽ bảo rằng bến lam bờ lục
Thím lên đường đi chợ phố phồn hoa
Phường ở phía bên kia sông uốn khúc
Ở trong hang con vịt gọi con gà
Con gà vịt con ngỗng trời con thỏ
Con dê choai hoa cà tía con hươu
Con buồn ngủ lên bờ tìm quán trọ
Gió đưa con du nhạc đón con tườu
Con thuỳ liễu ở bên bờ đưa đẩy
Đón con em con út con bé choai
Con bồ bịch bâng khuâng con buồn ngủ
Con chiếu giường duỗi mộng khắp chiêm bao
Buồn Thu Phố suốt xuân xanh phơ phất
Sầu Phố Thu bến lục toả sương mờ
Xuân mười sáu suốt bến xuân chìm tắt
Một bài thơ gieo suốt tự bao giờ
Con ở lại ải quan làm cổ tái
Đón quan hà về quan ải cuối truông
Chờ con ngựa đầu thai về núi đá
Vách u hàn nham thạch rét run run
Nhìn xuống bến sông thu sầu Thu Phố
Mùa Dã Man hoa cỏ giậy hoe vàng
Rừng Cô Tịch từ đầu xuân đã dọ
Suốt tinh sương châu thổ hận khôn hàn
Tràng giang rộng ngược xuôi dòng lận đận
Sóng lim dim thu dẫn dỗ thu trùng
Thù tạc dạ tả diêu man dại mạn
Thảng như hà nha xỷ nhĩ như xung
Trùng ngữ tận chi ngôn chồn ngữ ngụ
Chồn Sa La về sa mạc đười ươi
Sầu Châu Chấu chết ruộng nương đồng lúa
Riêng một lần nói một lỡ mười mươi
Ôi con giế con dế mèn tự tử
Con giế xanh con giế lục giế vàng
Con tề vật trang chu con bướm bự
Con vô vi lão tử toét tuểnh toang
Con chó má nhà ma con bố láo
Con điêu tàn thy dựng bến trung niên
Con khỉ đột làm đười ươi áo não
Con võ vàng phế lụi trận mê điên
Con bịnh viện biên hoà cuồng dại mở
Con hàng rào chắn gió chận cây sương
Con nằm khóc nửa đêm sông bến dọ
Con xoay vần về nước đục khe mương
Bến tang hải bờ ta bà tả biến
Bến tang thương tưởng niệm Thệ Đa Rừng
Bến bờ bến bến lam sơn lục biển
Bến Sầu Đông man dại luống bao từng
Đêm buồn ngủ vẫn năm canh thao thức
Nhà ma ôi cửa quỷ gọi lên đường
Suốt bờ bến tràng giang xuôi ngược giục
Không bến bờ về đại hải vô phương
[...]
Trích Bài ca quần đảo - Bùi Giáng