Ai ngắm mặt trời hồng
Trong chiều buông rạng rỡ!
Ai nghe tiếng sông thờ
Gõ nhịp nhịp khoan thai?
Ai bắc cây cầu dài
Nối hai bờ gần lại?
Ai gieo vườn hoa cải
Sưởi ấm cả mùa đông?...
Ai nhỉ? Ai đã làm tất cả những điều này? Để rồi sau này đi xa, mỗi người có một Hà Nội trong tim, Hà Nội của riêng mình, có hơi thở của thời đại mình mà vẫn mơ màng nét cũ.
Xin cảm ơn nhà thơ - người mẹ Huỳnh Mai Liên đã nghĩ đến việc tâm tình với các bé về Hà Nội. Và đã làm việc này với đầy trân trọng, yêu thương từng góc phố, hàng cây, từng nỗi niềm bé nhỏ lặng im của tất cả những gì nằm trong lòng Hà Nội.”
– Nhà thơ THỤY ANH